Lâu lắm rồi, ở một sườn núi rất lớn có một cái tổ chim phượng hoàng. Trong tổ chim có bốn cái trứng. Một ngày nọ, cơn địa chấn xảy ra, những hòn đá rung dữ dội. Một quả trứng phượng hoàng lăn xuống núi, lạc đến một nông trại nuôi gà nằm ở thung lũng bên dưới.
Một con gà mái đã tình nguyện nuôi nấng và chăm sóc quả trứng. Ít lâu sau, quả trứng nở ra và một con chim phượng hoàng xinh đẹp ra đời. Nhưng buồn thay, con chim phượng hoàng được dạy dỗ như một con gà. Chẳng muộn màng gì để con chim phượng hoàng nhận ra nó không hơn gì một con gà. Chim phượng hoàng yêu mái nhà và gia đình của mình nhưng tâm hồn nó càng tổn thương hơn.
Trong lúc đang chơi ở nông trại vào một ngày nọ, chim phượng hoàng nhìn thấy những con chim phượng hoàng đang cất cánh mạnh mẽ bay lên trên nền trời xanh thẳm. Chim phượng hoàng khóc “Ước gì tôi có thể bay được như những con chim ấy”. Những con gà xung quanh cười vang: “Bạn không thể bay được như những con chim ấy đâu! Bạn là một con gà và gà thì không thể bay trên bầu trời như thế được”.
Con chim phượng hoàng tiếp tục nghĩ về gia đình thực sự của nó ở trên bầu trời cao và ước mơ nó có thể được ở với họ. Nhưng những ước mơ của chú chim phượng hoàng tàn lụi dần vì nó nghĩ sẽ chẳng thể nào thực hiện được.
Thời gian sau, chim phượng hoàng không mơ ước được bay cao nữa và tiếp tục cuộc sống như một con gà. Cuối cùng, sau một cuộc đời sống như gà, nó cũng chết đi như mọi con gà khác…
Bài học được rút ra từ câu chuyện: Chúng ta sẽ trở thành người mà chúng ta suy nghĩ trong tâm thức; vì thế, nếu bạn từng mơ trở thành chim "phượng hoàng" thì hãy vượt qua suy nghĩ "mình là một con gà".