“Khi một cánh cửa hạnh phúc bị đóng lại, một
cánh cửa khác sẽ được mở ra. Nhưng nếu bạn tự đóng chặt các cánh cửa
của mình thì bạn sẽ chẳng còn nhìn thấy cánh cửa hạnh phúc nào nữa cả!” - Helen Keller.
Tôi có quen một phóng viên khá thành đạt trong nghề báo. Thế nhưng, anh
ta lại mơ ước trở thành nhà văn và đã bỏ ra mười năm trời để viết tiểu
thuyết - mà rốt cuộc chẳng có cuốn nào được hoàn thành.
Khi
nhìn lại đời mình với hơn bốn mươi năm theo đuổi nghề cầm bút viết đủ
thể loại khác nhau, anh ta đau khổ tự nhận mình là một kẻ thất bại.
Với
một số người, nỗi thất vọng vì những điều không đạt được trong cuộc
sống luôn chất chồng như bức tường gạch, giam hãm cuộc đời họ trong cảm
giác mệt mỏi, chán chường. Họ không biết hay đã quên rằng, một trong
những bí quyết của hạnh phúc là hãy biết nhận ra những gì mình đã làm
được, đã đạt được. Đừng mất thời gian ngồi kể lể những điều mình không
đạt được trong đời mà hãy nghĩ đến những việc mình đã làm được. Khi một
cánh cửa đóng lại, ắt sẽ còn một cánh cửa khác mở ra chờ đón bạn.
Ở
đây, không phải chúng tôi muốn bàn đến chuyện số mệnh hay vận may.
Chúng tôi chỉ muốn bạn “đừng bao giờ tự khép chặt cánh cửa đời mình”!
Mỗi khi gặp trở ngại hay thất bại, bạn có nỗ lực tìm kiếm những hướng đi
mới, những cách tiếp cận, giải quyết mới đối với vấn đề hóc búa bạn
đang gặp không? Bạn có dám đón nhận những đổi thay trong cuộc sống của
mình không? Nếu bạn có chung câu trả lời “có” thì chúng tôi tin rằng bạn
sẽ sớm đạt được hạnh phúc trong cuộc đời.
Nhiều người cứ
nghĩ đơn giản rằng cuộc đời như một con đường thẳng tắp. Nhưng, thực tế
cuộc sống lại đầy biến động, chông gai. Chúng ta giống như trái bóng bị
quăng ra sân cỏ cuộc đời, tùy lúc phải thích nghi với những cú chuyền
uyển chuyển mềm mại hoặc những cú đá mạnh bạo, quyết liệt. Nhạc sỹ Julio
Iglesias từng ước mơ trở thành một vận động viên điền kinh. Ông chỉ bắt
đầu tập chơi đàn ghi ta sau một lần bị chấn thương ở hai chân do té ngã
trong khi đang chơi bóng. Tai nạn ấy đã khiến ông vĩnh viễn mất đi đôi
chân. Trong nỗi bất hạnh tột cùng, khả năng âm nhạc của ông đã bừng
sáng, và lịch sử đã ghi tên ông như một thiên tài âm nhạc. Hay trường
hợp của họa sĩ James Whistler, người đã thành công với nhiều bức vẽ được
công chúng biết đến. Người họa sĩ này chỉ phát hiện ra năng khiếu hội
họa của mình sau khi bị đuổi học vì lý do thi trượt. Thế đấy! Trong cuộc
sống, có những sự việc xảy ra mà chúng ta cho là thất bại, nhưng thật
ra, đó là cơ hội để chúng ta chọn lựa một bước đi kế tiếp cho cuộc đời
mình.
Một tấm gương đầy sức thuyết phục về nghị lực vượt lên
số phận của con người là bà Helen Keller. Bà có thể mất cả đời để than
khóc cho thực tế nghiệt ngã của bản thân: bà bị mù, lại còn bị câm điếc.
Nhưng Helen Keller đã không hề than khóc. Thay vào đó, bà cố gắng theo
học tại trường Đại học Radcliffe. Sau đó, bà trở thành nhà văn và là một
diễn thuyết gia nổi tiếng. Bà đã dành cả cuộc đời mình để tham gia tích
cực vào các hoạt động gây quỹ từ thiện giúp đỡ những người khiếm thị
trên toàn thế giới. Khi công chúng khắp nơi đã quá quen thuộc với những
bài diễn thuyết của mình, bà đã sáng tạo ra những vở kịch để kể lại cuộc
đời và công việc của mình, nhờ đó mà hoạt động từ thiện của Helen
Keller thu hút được sự ủng hộ, quan tâm của mọi người trên thế giới. Một
ngày nọ, nhà của bà bỗng dưng bị bốc cháy, bản thảo cuốn tự truyện mà
bà đã dành nhiều tâm huyết, công sức viết trong nhiều năm cũng bị cháy
thành tro. Thế nhưng, bà đã kiên trì viết lại.
Hành trình đi
đến hạnh phúc có thể được định nghĩa như là sự tự nguyện của bản thân
mỗi người trong việc kiếm tìm và mở ra những cánh cửa cuộc đời. Bản thân
mỗi chúng ta không nên tự đóng cánh cửa của mình để rồi không còn tìm
thấy cánh cửa nào khác nữa! Câu chuyện về người phóng viên mà tôi đã kể
trên chính là một trường hợp đáng tiếc cho việc “tự đóng cửa” cuộc đời
mình. Có thể anh ta không có khả năng trong lĩnh vực viết tiểu thuyết,
nhưng điều đó không có nghĩa là cánh cửa cuộc đời anh đã đóng lại. Thế
mà, do thất vọng vì không thể trở thành nhà văn, anh đã bỏ luôn nghề
báo. Nếu sáng suốt, anh sẽ nhận ra rằng, dù cánh cửa viết văn bị khép
lại, nhưng cánh cửa viết báo vẫn rộng mở cho cuộc đời anh. Do đó, không
có lý do gì để anh chán nản, bỏ cuộc và đóng băng cuộc đời mình lại cả.
Tóm
lại, điều tôi muốn nói là: Mỗi người chúng ta đừng bao giờ tự đóng cánh
cửa cuộc đời mình. Ngay cả khi cánh cửa cuộc đời bạn bị khép lại vì một
lý do nào đó, thì chắc chắn vẫn còn một cánh cửa khác, miễn là bạn kiên
trì tìm kiếm và mở nó ra. Hạnh phúc trong cuộc đời chính là phá bỏ đi
cánh cửa đang đóng chặt, và đừng đắn đo, chờ đợi nữa, ta hãy tìm kiếm
cho mình một cánh cửa khác, ngay lúc này!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét