"Ý
nghĩ mình không thể làm được điều gì chưa bao giờ xuất hiện trong tôi.
Tôi luôn biết rằng nếu tôi làm việc cần cù thì tôi có thể làm được tất
cả" - Mary Kay Ash, người sáng lập hãng mỹ phẩm Mary Kay.
Khi
bắt đầu gầy dựng công ty viễn thông của mình, tôi biết tôi sẽ phải cần
đến những nhân viên bán hàng để giúp mình mở rộng việc kinh doanh. Tôi
thông báo tìm kiếm những nhân viên có năng lực và bắt đầu quá trình
phỏng vấn.
Nhân viên bán hàng lý tưởng mà tôi hình dung trong
đầu phải là người có kinh nghiệm trong lĩnh vực mua bán thiết bị viễn
thông từ xa, phải nắm được tình hình thị trường nội địa và có kinh
nghiệm về các loại hệ thống khác, có thái độ chuyên nghiệp và là một
người có thể làm việc độc lập. Tôi không có nhiều thời gian để đào tạo
nên nhất thiết nhân viên bán hàng tôi thuê phải là người có thể bắt đầu
công việc ngay lập tức.
Trong thời gian chán ngắt lúc tôi đang
phỏng vấn các ứng viên tiềm năng thì một gã cao bồi bước vào văn phòng.
Tôi biết hắn là cao bồi qua cách ăn mặc của hắn. Hắn mặc một cái quần
nhung và khoác một chiếc áo nhung chẳng hợp với cái quần tí nào; một
chiếc áo sơ mi ngắn tay có khuy bấm; đeo một cái cà vạt dài ngang ngực
với cái nút thắt to hơn cả nắm tay tôi; mang đôi ủng cao bồi và đội một
chiếc nón lưỡi trai.
Bạn có thể hình dung được những gì tôi
nghĩ: “Không thể nào là người mình mong đợi cho công ty mới của mình”.
Hắn ngồi xuống trước bàn tôi, mở nón ra và nói: “Thưa ông, tôi vừa nhìn
thấy cơ hội thành công trong ngành kinh danh điện thoại đấy ạ”. Và đó
đúng là cách hắn nói: kinh danh.
Tôi cố nghĩ ra một cách không
quá thô lỗ để nói với hắn rằng hắn không phải là người tôi cần. Tôi hỏi
về lý lịch của hắn. Hắn nói hắn có bằng kỹ sư nông nghiệp của trường Đại
học bang Oklahoma và rằng hắn đã từng phụ việc trong mùa hè tại trang
trại ở Bartlesville, Oklahoma từ vài năm nay. Hắn còn cho biết công việc
đó giờ đã kết thúc và hắn đã sẵn sàng để thành công trong lĩnh vực
“kinh danh” và hắn vừa “nhìn thấy cơ hội”.
Chúng tôi tiếp tục nói
chuyện. Hắn rất quan tâm đến sự thành công và cách hắn “nhìn thấy cơ
hội” ra sao đến nỗi tôi quyết định sẽ cho hắn một cơ hội. Tôi nói với
hắn rằng tôi sẽ dành cho hắn hai ngày. Trong hai ngày đó tôi sẽ chỉ cho
hắn mọi thứ mà tôi nghĩ hắn cần biết để có thể bán được một loại điện
thoại nhỏ. Sau hai ngày ấy, hắn sẽ phải tự xoay xở một mình. Hắn hỏi tôi
rằng tôi nghĩ hắn có thể kiếm được bao nhiêu tiền.
Tôi nói với
hắn: “Xét theo cái cách của cậu và những điều cậu biết thì cậu chỉ có
thể kiếm được tối đa khoảng 1.000 đô-la mỗi tháng”. Tôi tiếp tục giải
thích rằng tiền hoa hồng trung bình cho mỗi cái điện thoại nhỏ mà hắn
bán được là khoảng 250 đô-la. Tôi nói nếu mỗi tháng hắn kiếm được một
trăm khách hàng tiềm năng thì chẳng biết hắn có thể bán được cho bốn
trong số một trăm người đó hay không nữa. Bán được bốn cái điện thoại sẽ
mang về cho hắn 1.000 đô-la. Tôi trả trực tiếp cho hắn bằng tiền hoa
hồng chứ không có lương cơ bản gì cả.
Hắn nói điều đó nghe thật
hấp dẫn vì lúc làm thuê ở trang trại hắn chỉ kiếm được nhiều nhất là 400
đô-la mỗi tháng mà thôi và rằng hắn đã sẵn sàng kiếm thêm nhiều tiền.
Sáng hôm sau, tôi bắt hắn ngồi nghe và cố nhồi nhét vào đầu tên cao bồi
hai mươi hai tuổi không có chút kinh nghiệm bán hàng hay kiến thức về
điện thoại này càng nhiều thứ về “kinh danh” điện thoại càng tốt. Hắn
trông chẳng giống một nhân viên bán hàng viễn thông chuyên nghiệp chút
nào. Thật ra thì hắn chẳng có chút phẩm chất nào mà tôi tìm kiếm ở một
nhân viên cả, ngoại trừ một điều duy nhất: hắn có sự quyết tâm đạt tới thành công một cách đáng kinh ngạc.
Sau
hai ngày huấn luyện, Gã Cao Bồi (đó là tên mà tôi gọi hắn lúc đó và đến
giờ vẫn vậy) bước vào căn phòng nhỏ của mình. Hắn lấy ra một tờ giấy và
viết vào bốn điều:
1. Tôi sẽ thành công trong kinh doanh.
2. Tôi sẽ gặp 100 người mỗi tháng.
3. Tôi sẽ bán được bốn cái điện thoại mỗi tháng.
4. Tôi sẽ kiếm được 1.000 đô mỗi tháng.
Hắn dán mẩu giấy này lên bức tường trong phòng và bắt đầu làm việc.
Vào
cuối tháng đầu tiên, hắn không bán được bốn cái điện thoại. Thay vào
đó, hắn đã bán được tới những bảy cái điện thoại chỉ trong mười ngày đầu
tiên làm việc của mình.
Cuối năm đầu tiên, Gã Cao Bồi không kiếm được 12.000 đô-la tiền hoa hồng. Thay vào đó hắn kiếm được những hơn 60.000 đô-la.
Hắn
thật đáng kinh ngạc. Một ngày nọ, hắn bước vào văn phòng tôi với bản
hợp đồng và tiền thanh toán cho một hệ thống điện thoại. Tôi hỏi làm
cách nào hắn đã bán được hệ thống điện thoại này. Hắn nói: “Tôi chỉ nói
với bà ấy rằng: ‘Thưa bà nếu nó không làm được gì ngoài việc đổ chuông
và bà trả lời thì nó cũng là thứ dễ thương hơn nhiều so với cái điện
thoại mà bà đang có đấy ạ’. Và thế là bà ấy mua nó”.
Người phụ nữ
ấy đã viết cho hắn một tấm séc trả hết tiền cho cái điện thoại, nhưng
Gã Cao Bồi lại không biết là tôi có chịu nhận séc hay không, vì thế hắn
chở bà ấy đến ngân hàng để bà rút tiền mặt. Hắn cầm xấp tiền 1.000 đô-la
vào văn phòng tôi và hỏi: “Larry, tôi làm có tốt không?”. Tôi phải công
nhận rằng hắn đã làm rất tốt!
Ba năm sau, hắn đã sở hữu một nửa
công ty của tôi. Một năm sau nữa, hắn sở hữu ba công ty khác. Khi đó,
chúng tôi trở thành đối tác làm ăn. Hắn chạy một chiếc xe tải chở hàng
màu đen trị giá 32.000 đô. Hắn mặc những bộ com-lê cắt kiểu cao bồi giá
600 đô, mang đôi ủng cao bồi giá 500 đô và đeo một chiếc nhẫn kim cương
ba cara có hình móng ngựa. Hắn trở nên thành công trong lĩnh vực “kinh
danh”.
Điều gì đã làm cho Gã Cao Bồi thành công đến vậy? Phải
chăng là vì hắn đã làm việc chăm chỉ? Có lẽ thế. Phải chăng là vì hắn
thông minh hơn những người khác? Không hề. Hắn không biết chút gì về
lĩnh vực kinh doanh điện thoại lúc mới vào nghề cả.
Vậy thì đó là gì? Tôi tin rằng đó chính là vì hắn biết Những Điều Cần Có để Thành công:
1. Hắn quan tâm đến sự thành công. Hắn biết đó là điều hắn muốn và theo đuổi nó đến cùng.
2. Hắn có trách nhiệm.
Hắn có trách nhiệm đối với vị thế của mình, con người mình và công việc
của mình (một tay phụ giúp trang trại). Và hắn bắt tay vào hành động để
tạo nên sự khác biệt.
3. Hắn đã quyết định rời khỏi nông trại ở Bartlesville, Oklahoma và tìm kiếm mọi cơ hội để thành công.
4. Hắn thay đổi.
Nếu hắn cứ tiếp tục làm những việc như hắn vẫn làm thì hắn chẳng thể
nào nhận được kết quả khác. Và hắn đã dám làm những gì cần thiết để
thành công đến được với hắn.
5. Hắn có tầm nhìn và có mục tiêu.
Hắn nhìn thấy mình thành công. Hắn cũng viết ra những mục tiêu cụ thể.
Hắn viết ra bốn mục tiêu mà hắn muốn đạt được và dán chúng trên tường
ngay trước mặt mình. Hắn nhìn vào những mục tiêu này hàng ngày và tập
trung để đạt được chúng.
6. Hắn bắt tay thực hiện những mục tiêu và cố theo đuổi ngay cả lúc nó trở nên khó khăn.
Không phải lúc nào hắn cũng đạt được một cách suôn sẻ. Hắn bị từ chối
thẳng thừng và nghe điện thoại nhiều hơn bất cứ nhân viên bán hàng nào
mà tôi từng biết. Nhưng hắn không bao giờ để điều đó ngăn cản hắn. Hắn
vẫn cứ tiếp tục.
7. Hắn biết hỏi.
Này, hắn đã hỏi đấy nhé! Đầu tiên hắn hỏi xin tôi một cơ hội, rồi hắn
hỏi gần như tất cả mọi người đi ngang qua rằng họ có muốn mua điện thoại
của hắn không. Và những câu hỏi của hắn đã được đáp lại. Điều đó đơn
giản cũng có nghĩa là nếu bạn cứ đề nghị thì sau cùng cũng sẽ có người
trả lời đồng ý với bạn.
8. Hắn biết quan tâm.
Hắn quan tâm tới tôi và tới những khách hàng của hắn. Hắn nhận ra rằng
khi hắn quan tâm đến việc chăm sóc khách hàng nhiều hơn quan tâm đến bản
thân mình thì chẳng bao lâu sau hắn cũng không cần phải lo lắng về việc
quan tâm đến chính mình nữa.
9. Nhưng trên tất cả, Gã Cao Bồi bắt đầu mỗi ngày như một người chiến thắng!
Hắn bước ra cửa và đón đợi những điều tốt đẹp. Hắn tin rằng mọi thứ sẽ
theo ý muốn của hắn bất kể có xảy ra chuyện gì đi nữa. Hắn không mong
chờ thất bại mà hắn chỉ đón đợi duy nhất sự thành công. Và tôi thấy rằng
khi bạn mong muốn thành công và hành động để đạt được mong muốn đó thì
hầu như bạn sẽ thành công.
Gã Cao Bồi đã kiếm được hàng triệu đô.
Hắn cũng từng mất tất cả và rồi có lại. Cuộc đời của hắn và cả cuộc đời
của tôi cho thấy rằng một khi bạn đã biết và thực hành đúng theo những
nguyên tắc thành công thì chúng sẽ đem lại hiệu quả cho bạn không chỉ
một lần.
Hắn
cũng có thể là nguồn động viên đối với bạn. Hắn cho thấy không chỉ môi
trường, học vấn, hay những kỹ năng chuyên môn và khả năng mới đem đến
cho bạn sự thành công. Hắn đã chứng minh rằng thành công còn đòi hỏi
nhiều hơn thế nữa: nó đòi hỏi những nguyên tắc chúng ta thường không chú
ý đến hoặc xem thường. Những nguyên tắc đó chính là Những Điều Bạn Cần
có để Thành công.
- Larry Winget
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét