"Tình
yêu tạo ra sức mạnh diệu kỳ có thể xoa dịu cả những trái tim chai cứng
và giúp vững vàng các cuộc đời yếu đuối" - Khuyết danh.
Vào một buổi trưa nắng gắt, trong lúc đợi chồng mình xong buổi họp ở công ty, tôi giết thời gian bằng cách ghé qua một viện bảo tàng. Lúc này bảo tàng khá vắng vẻ. Tôi thông thả đi dọc dãy hành lang bóng loáng, ngắm nhìn những tuyệt tác của các danh hoạ nổi tiếng đang treo trên vách. Chợt tôi để ý đến một cặp vợ chồng trẻ đang đứng phía trước tôi. Họ quả là một cặp khác người, trong khi người chồng đứng lặng yên trước bức tranh thì người vợ cứ nói liên hồi những điều gì đó. Khó chịu, tôi bỏ đi chỗ khác.
Khi đến cửa hàng bán đồ lưu niệm của bảo tàng, một lần nữa tôi lại thấy hai vợ chồng trẻ ấy đang thanh toán tiền tại quầy. Trước lúc bước ra về, người chồng lấy từ trong túi xách ra một vật dài màu trắng. Thì ra đó là một cây gậy xếp. Anh dùng gậy dò đường đến bên giá treo đồ và lấy áo khoác cho vợ mình. Đến lúc đó, tôi mới biết người đàn ông ấy bị mù.
- Anh ta thật nhiều nghị lực! - Cô gái bán hàng bắt chuyện khi gặp vẻ ngỡ ngàng trên khuôn mặt tôi lúc nhìn hai vợ chồng họ đi khuất.
- ít có ai kiên trì và mạnh mẽ được như anh ấy khi bị mù ở tuổi còn trẻ như thế. Mà khi đó, công việc của anh ta lại đang rất thành công nữa chứ! - Một cô gái trẻ khác chép miệng vẻ khâm phục.
- Cô biết vê chàng trai ấy ư? - Tôi hỏi.
Cả hai cô đều mỉm cười:
- Ở đây ai cũng biết và yêu mến vợ chồng họ. Một tai nạn bất ngờ đã lấy đi đôi mắt của anh ấy, nhưng anh thề với vợ mình rằng sẽ không có gì thay đổi đáng kể trong cuộc sống của họ. Và đúng như vậy, cũng như ngày trước, họ vẫn đến đây xem tranh mỗi khi có triển lãm mới.
- Đến đây để xem tranh sao? Anh ta không thể nhìn được cơ mà? - Tôi ngạc nhiên hỏi.
- Đúng là không nhìn được, nhưng anh ấy vẫn có thể cảm nhận vẻ đẹp trong mỗi bức tranh qua cách miêu tả tỉ mỉ của vợ mình.
Cuộc sống quả là không thiếu những điều khiến ta phải ngạc nhiên và ngưỡng mộ. Nghị lực, lòng can đảm của người đàn ông trẻ kết hợp với sự kiên nhẫn đáng nể của người vợ đã lấp đầy khoảng trống từ nỗi bất hạnh họ gặp phải. Khiếm khuyết, với họ, không làm giảm đi niềm vui sống. Và chắc chắn, trong ánh mắt tưởng như vô định của người đàn ông kia vẫn là một thế giới ngập ngời nắng và hoa, thế giới lấp lánh thứ ánh sáng màu nhiệm của nơi tình yêu hiện diện.
Vào một buổi trưa nắng gắt, trong lúc đợi chồng mình xong buổi họp ở công ty, tôi giết thời gian bằng cách ghé qua một viện bảo tàng. Lúc này bảo tàng khá vắng vẻ. Tôi thông thả đi dọc dãy hành lang bóng loáng, ngắm nhìn những tuyệt tác của các danh hoạ nổi tiếng đang treo trên vách. Chợt tôi để ý đến một cặp vợ chồng trẻ đang đứng phía trước tôi. Họ quả là một cặp khác người, trong khi người chồng đứng lặng yên trước bức tranh thì người vợ cứ nói liên hồi những điều gì đó. Khó chịu, tôi bỏ đi chỗ khác.
Khi đến cửa hàng bán đồ lưu niệm của bảo tàng, một lần nữa tôi lại thấy hai vợ chồng trẻ ấy đang thanh toán tiền tại quầy. Trước lúc bước ra về, người chồng lấy từ trong túi xách ra một vật dài màu trắng. Thì ra đó là một cây gậy xếp. Anh dùng gậy dò đường đến bên giá treo đồ và lấy áo khoác cho vợ mình. Đến lúc đó, tôi mới biết người đàn ông ấy bị mù.
- Anh ta thật nhiều nghị lực! - Cô gái bán hàng bắt chuyện khi gặp vẻ ngỡ ngàng trên khuôn mặt tôi lúc nhìn hai vợ chồng họ đi khuất.
- ít có ai kiên trì và mạnh mẽ được như anh ấy khi bị mù ở tuổi còn trẻ như thế. Mà khi đó, công việc của anh ta lại đang rất thành công nữa chứ! - Một cô gái trẻ khác chép miệng vẻ khâm phục.
- Cô biết vê chàng trai ấy ư? - Tôi hỏi.
Cả hai cô đều mỉm cười:
- Ở đây ai cũng biết và yêu mến vợ chồng họ. Một tai nạn bất ngờ đã lấy đi đôi mắt của anh ấy, nhưng anh thề với vợ mình rằng sẽ không có gì thay đổi đáng kể trong cuộc sống của họ. Và đúng như vậy, cũng như ngày trước, họ vẫn đến đây xem tranh mỗi khi có triển lãm mới.
- Đến đây để xem tranh sao? Anh ta không thể nhìn được cơ mà? - Tôi ngạc nhiên hỏi.
- Đúng là không nhìn được, nhưng anh ấy vẫn có thể cảm nhận vẻ đẹp trong mỗi bức tranh qua cách miêu tả tỉ mỉ của vợ mình.
Cuộc sống quả là không thiếu những điều khiến ta phải ngạc nhiên và ngưỡng mộ. Nghị lực, lòng can đảm của người đàn ông trẻ kết hợp với sự kiên nhẫn đáng nể của người vợ đã lấp đầy khoảng trống từ nỗi bất hạnh họ gặp phải. Khiếm khuyết, với họ, không làm giảm đi niềm vui sống. Và chắc chắn, trong ánh mắt tưởng như vô định của người đàn ông kia vẫn là một thế giới ngập ngời nắng và hoa, thế giới lấp lánh thứ ánh sáng màu nhiệm của nơi tình yêu hiện diện.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét