"Niềm
tin trao đi, sẽ nhận lại được lòng thành thật. Lòng khoan dung trao đi,
sẽ được đáp đền bằng những hành động vị tha" - Ralph Waldo Emerson
Những người có niềm tin yêu và lòng say mê mãnh liệt dành cho cuộc đời, cho tình yêu vẫn hay bị mọi người cười nhạo và cho là khờ dại. Con người chúng ta vẫn cho rằng việc đặt trọn niềm tin vào một người, một việc nào đó là hoàn toàn ngốc nghếch và ngây thơ.
Tâm lý lo sợ bị lừa dối và lòng ích kỷ, tự tôn đã khiến chúng ta nghi ngờ hết tất cả mọi thứ trên đời này. Nhưng khốn thay, làm sao tình yêu có thể tồn tại nếu không có niềm tin?
Khi trong ta mất đi niềm tin, thì cuộc sống chỉ còn là những chuỗi ngày dài bất hạnh. Chúng ta chỉ còn biết có bản thân mình, luôn lo lắng, ngờ vực và hoài nghi. Tình yêu lúc đó đơn thuần chỉ là một điều tồn tại trong đời, chứ không còn là niềm hạnh phúc, khát khao của chúng ta. Ta không ngần ngại làm tổn thương người khác để tránh cho mình khỏi bị tổn thương vì tình yêu, vì thất vọng hay ưu phiền.
Ở những nơi niềm tin không tồn tại, ở đó không thể có tình yêu. Tình yêu, về phương diện niềm tin, cũng giống như tôn giáo. Nó đòi hỏi chúng ta phải tin tưởng bằng trái tim mình mà không cần bảo đảm. Giống như tất cả những thứ thuộc về tinh thần, không thể có một sự đoan chắc nào trong tình yêu, vì niềm tin vượt qua lý trí và tính hiện thực.
Ngược lại, khi có sự hiện diện của tình yêu, con người sẽ được tăng thêm sức mạnh và lòng tự tin. Với một người đang đau khổ mà gặp tình yêu, người ấy sẽ được lau khô nước mắt và có thể mỉm cười.
Chúng ta chỉ cảm thấy thoải mái với tình yêu chỉ khi trong sâu thẳm trái tim, ta chấp nhận và tin tưởng vào nó. Chúng ta sẽ chẳng có cơ hội tiếp cận tình yêu nếu luôn giữ trong lòng sự nghi ngờ và tìm cách thử thách để tìm cho được minh chứng về sự tồn tại của nó.
Vì vậy, dẫu cho cuộc đời vẫn thường nhiều cay đắng, dẫu cho tình yêu không phải lúc nào cũng theo ý chúng ta mong muốn, nhưng hãy dành trọn vẹn trái tim mình cho tình yêu. Điều đó mới làm cho cuộc sống ta trọn vẹn và có ý nghĩa.
Những người có niềm tin yêu và lòng say mê mãnh liệt dành cho cuộc đời, cho tình yêu vẫn hay bị mọi người cười nhạo và cho là khờ dại. Con người chúng ta vẫn cho rằng việc đặt trọn niềm tin vào một người, một việc nào đó là hoàn toàn ngốc nghếch và ngây thơ.
Tâm lý lo sợ bị lừa dối và lòng ích kỷ, tự tôn đã khiến chúng ta nghi ngờ hết tất cả mọi thứ trên đời này. Nhưng khốn thay, làm sao tình yêu có thể tồn tại nếu không có niềm tin?
Khi trong ta mất đi niềm tin, thì cuộc sống chỉ còn là những chuỗi ngày dài bất hạnh. Chúng ta chỉ còn biết có bản thân mình, luôn lo lắng, ngờ vực và hoài nghi. Tình yêu lúc đó đơn thuần chỉ là một điều tồn tại trong đời, chứ không còn là niềm hạnh phúc, khát khao của chúng ta. Ta không ngần ngại làm tổn thương người khác để tránh cho mình khỏi bị tổn thương vì tình yêu, vì thất vọng hay ưu phiền.
Ở những nơi niềm tin không tồn tại, ở đó không thể có tình yêu. Tình yêu, về phương diện niềm tin, cũng giống như tôn giáo. Nó đòi hỏi chúng ta phải tin tưởng bằng trái tim mình mà không cần bảo đảm. Giống như tất cả những thứ thuộc về tinh thần, không thể có một sự đoan chắc nào trong tình yêu, vì niềm tin vượt qua lý trí và tính hiện thực.
Ngược lại, khi có sự hiện diện của tình yêu, con người sẽ được tăng thêm sức mạnh và lòng tự tin. Với một người đang đau khổ mà gặp tình yêu, người ấy sẽ được lau khô nước mắt và có thể mỉm cười.
Chúng ta chỉ cảm thấy thoải mái với tình yêu chỉ khi trong sâu thẳm trái tim, ta chấp nhận và tin tưởng vào nó. Chúng ta sẽ chẳng có cơ hội tiếp cận tình yêu nếu luôn giữ trong lòng sự nghi ngờ và tìm cách thử thách để tìm cho được minh chứng về sự tồn tại của nó.
Vì vậy, dẫu cho cuộc đời vẫn thường nhiều cay đắng, dẫu cho tình yêu không phải lúc nào cũng theo ý chúng ta mong muốn, nhưng hãy dành trọn vẹn trái tim mình cho tình yêu. Điều đó mới làm cho cuộc sống ta trọn vẹn và có ý nghĩa.
Xem tiếp: Hãy biến tình yêu thành nghệ thuật...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét