"Thế giới là một tấm gương phản chiếu chính khuôn mặt của chúng ta" - William Thackeray
Trong một bài nghiên cứu khoa học mà tôi đã được đọc, nhà tâm lý học Albert Mehrabian nói rằng, sự biểu hiện của nét mặt chiếm tới 55% tầm quan trọng trong giao tiếp, trong khi ngôn ngữ và độ biểu cảm của giọng nói chỉ chiếm 45% còn lại mà thôi. Ông kết luận: Cách nói hiệu quả nhất không phải nhờ lời nói, mà nhờ vào nét mặt của chúng ta.
Bài nghiên cứu này khiến tôi chợt nhớ lại hình ảnh của cha mẹ mình. Cha tôi có một nụ cười rất hiền, mang lại cảm giác ấm áp và bình an cho hết thảy mọi người xung quanh. Dù ông rất ít nói, nhưng vầng trán cao và đôi mắt lúc dịu dàng yêu thương, lúc nghiêm trang nhắc nhở làm chị em chúng tôi không thể nào quên được. Còn mẹ tôi cũng vậy, bà có cách thể hiện rất hay. Chỉ một nụ cười, một ánh mắt của mẹ cũng có thể làm cho chúng tôi dịu được cơn sốt, tan biến nỗi sợ hãi và giảm nhẹ sự lo lắng, hồi hộp. Đó quả là những điều tuyệt vời mà tôi vẫn nhớ rõ như in mỗi khi hồi tưởng lại.
Không có gì khó chịu bằng việc phải chạm trán một khuôn mặt khó đăm đăm, một thái độ lầm lầm lỳ lỳ, không bao giờ biết nở một nụ cười hay có một biểu hiện tình cảm. Đừng dằn vặt tinh thần người khác bằng sự trừng phạt đáng sợ như vậy.
Hãy trở nên đáng yêu và tỏa ra nét đáng yêu đó qua khuôn mặt của mình, đó là cách để chúng ta sống trong tình yêu thương.
Trong một bài nghiên cứu khoa học mà tôi đã được đọc, nhà tâm lý học Albert Mehrabian nói rằng, sự biểu hiện của nét mặt chiếm tới 55% tầm quan trọng trong giao tiếp, trong khi ngôn ngữ và độ biểu cảm của giọng nói chỉ chiếm 45% còn lại mà thôi. Ông kết luận: Cách nói hiệu quả nhất không phải nhờ lời nói, mà nhờ vào nét mặt của chúng ta.
Bài nghiên cứu này khiến tôi chợt nhớ lại hình ảnh của cha mẹ mình. Cha tôi có một nụ cười rất hiền, mang lại cảm giác ấm áp và bình an cho hết thảy mọi người xung quanh. Dù ông rất ít nói, nhưng vầng trán cao và đôi mắt lúc dịu dàng yêu thương, lúc nghiêm trang nhắc nhở làm chị em chúng tôi không thể nào quên được. Còn mẹ tôi cũng vậy, bà có cách thể hiện rất hay. Chỉ một nụ cười, một ánh mắt của mẹ cũng có thể làm cho chúng tôi dịu được cơn sốt, tan biến nỗi sợ hãi và giảm nhẹ sự lo lắng, hồi hộp. Đó quả là những điều tuyệt vời mà tôi vẫn nhớ rõ như in mỗi khi hồi tưởng lại.
Không có gì khó chịu bằng việc phải chạm trán một khuôn mặt khó đăm đăm, một thái độ lầm lầm lỳ lỳ, không bao giờ biết nở một nụ cười hay có một biểu hiện tình cảm. Đừng dằn vặt tinh thần người khác bằng sự trừng phạt đáng sợ như vậy.
Hãy trở nên đáng yêu và tỏa ra nét đáng yêu đó qua khuôn mặt của mình, đó là cách để chúng ta sống trong tình yêu thương.
Xem tiếp:Tình yêu và sự bất tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét