"Điều kỳ diệu thường đến vào những lúc chúng ta ít ngờ đến nhất" - Katherine Ann Porter.
Với những người vừa bước vào tình yêu, cuộc sống đối với họ trở nên thật tuyệt vời. Tình yêu - với hương vị ngọt ngào, êm ái của nó - có thể ru ngủ chúng ta trong men say, làm ta mê đắm đến mức có thể quên hết thảy mọi chuyện trên đời.
Mối quan hệ bạn bè, tình cảm gia đình, định hướng sự nghiệp trong tương lai,… tất cả đều trở nên tầm thường và không còn quan trọng nếu đem so sánh với tình yêu. Ta có thể vứt bỏ tất cả, phớt lờ tất cả để được chìm đắm trong mối tình đầy mật ngọt mình đang có.
Nhưng dường như đã trở thành một quy luật - điều gì cứ lặp đi lặp lại sẽ trở thành nhàm chán. Những điều trước đây làm ta ngây ngất hạnh phúc - được ở bên cạnh người yêu mọi lúc, mọi nơi; yêu chiều, nhượng bộ người ấy trong mọi vấn đề - đến một ngày nào đó bỗng trở thành lối mòn quen thuộc khiến ta cảm thấy như bị cầm tù, rồi chán chường đến mức muốn thoát ra bằng mọi cách. Trong lòng ta lúc đó bỗng âm ỉ một day dứt, khát khao một cái gì đấy khó xác định. Ta muốn được tự do, được thay đổi, được có một khoảng trời riêng - dẫu là nhỏ bé chỉ của bản thân mình.
Tình yêu là vĩnh cửu, nhưng để thoát khỏi cảm giác nhàm chán, cầm tù, bạn cần một chút bứt phá và sáng tạo: một bữa tối thú vị ở một nhà hàng lạ, một món quà bất ngờ cho nhau, một biểu hiện mới lạ để bày tỏ cảm xúc...
Tình yêu sẽ càng thi vị và tuyệt diệu hơn nhiều khi có sự sáng tạo và đầu tư.
Với những người vừa bước vào tình yêu, cuộc sống đối với họ trở nên thật tuyệt vời. Tình yêu - với hương vị ngọt ngào, êm ái của nó - có thể ru ngủ chúng ta trong men say, làm ta mê đắm đến mức có thể quên hết thảy mọi chuyện trên đời.
Mối quan hệ bạn bè, tình cảm gia đình, định hướng sự nghiệp trong tương lai,… tất cả đều trở nên tầm thường và không còn quan trọng nếu đem so sánh với tình yêu. Ta có thể vứt bỏ tất cả, phớt lờ tất cả để được chìm đắm trong mối tình đầy mật ngọt mình đang có.
Nhưng dường như đã trở thành một quy luật - điều gì cứ lặp đi lặp lại sẽ trở thành nhàm chán. Những điều trước đây làm ta ngây ngất hạnh phúc - được ở bên cạnh người yêu mọi lúc, mọi nơi; yêu chiều, nhượng bộ người ấy trong mọi vấn đề - đến một ngày nào đó bỗng trở thành lối mòn quen thuộc khiến ta cảm thấy như bị cầm tù, rồi chán chường đến mức muốn thoát ra bằng mọi cách. Trong lòng ta lúc đó bỗng âm ỉ một day dứt, khát khao một cái gì đấy khó xác định. Ta muốn được tự do, được thay đổi, được có một khoảng trời riêng - dẫu là nhỏ bé chỉ của bản thân mình.
Tình yêu là vĩnh cửu, nhưng để thoát khỏi cảm giác nhàm chán, cầm tù, bạn cần một chút bứt phá và sáng tạo: một bữa tối thú vị ở một nhà hàng lạ, một món quà bất ngờ cho nhau, một biểu hiện mới lạ để bày tỏ cảm xúc...
Tình yêu sẽ càng thi vị và tuyệt diệu hơn nhiều khi có sự sáng tạo và đầu tư.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét