"Trên thế gian này, ở đâu có tình yêu thương thì ở đó không còn nỗi sợ hãi" - Pearl S. Buck
Sợ hãi, hầu như đó là điều không ai tránh khỏi. Chúng ta luôn có một nỗi sợ hãi nào đó trong lòng - một điểm yếu mà đôi khi chính chúng ta cũng không biết là bắt nguồn từ đâu. Những con vật nhỏ bé như chuột, nhện hay gián,... cũng có thể trở nên đáng sợ với một số người.
Cũng có những nỗi lo chung của tất cả mọi người như: sợ gặp thất bại, sợ phải liều lĩnh, sợ không được như những người khác, v.v. và v.v. Chúng ta muốn rúc vào tấm chăn êm, được thoải mái thưởng thức sự an toàn, không đua chen với cuộc đời hơn là lao đầu vào mạo hiểm. Nhưng thử thách luôn luôn có nét hấp dẫn của riêng nó, bởi sau nó là tấm huy chương đầy vinh quang để tôn vinh người chiến thắng. Như vậy, tất cả những gì chúng ta cần để đối phó với nỗi sợ hãi đó là biết cân bằng chúng.
Bạn có còn nhớ lần đầu tiên tập đi xe đạp? Có phải bạn đã rất lo lắng bởi viễn cảnh sẽ bị ngã đau? Nhưng rồi niềm khát khao được chứng tỏ bản thân đã lấn át nỗi lo ấy. Thế là bạn cũng như tôi - chúng ta cố gắng miệt mài tập luyện hàng ngày cho đến khi niềm hạnh phúc hoàn toàn lấn át nỗi sợ hãi.
Trong các mối quan hệ hàng ngày, chúng ta cũng hay sợ mình phải thất vọng trước những điều có khi là rất nhỏ nhặt; khiến ta không dám thể hiện tình thân bằng những nụ cười thân ái, ngại bắt chuyện hay hỏi thăm,... Một phần nỗi sợ đó là do chúng ta không luyện tập cách biểu lộ chúng hàng ngày. Như bạn đã thấy đấy, khi tập lái xe đạp một mình, nỗi sợ hãi sẽ dần biến mất; giờ đây, nếu chúng ta luyện tập cởi mở với nhau thì nó cũng sẽ trở thành một thói quen.
Tình yêu đòi hỏi chúng ta phải vượt qua nỗi sợ hãi để tiến đến gần nhau và chủ động trao cho người ấy tấm lòng của mình.
Sợ hãi, hầu như đó là điều không ai tránh khỏi. Chúng ta luôn có một nỗi sợ hãi nào đó trong lòng - một điểm yếu mà đôi khi chính chúng ta cũng không biết là bắt nguồn từ đâu. Những con vật nhỏ bé như chuột, nhện hay gián,... cũng có thể trở nên đáng sợ với một số người.
Cũng có những nỗi lo chung của tất cả mọi người như: sợ gặp thất bại, sợ phải liều lĩnh, sợ không được như những người khác, v.v. và v.v. Chúng ta muốn rúc vào tấm chăn êm, được thoải mái thưởng thức sự an toàn, không đua chen với cuộc đời hơn là lao đầu vào mạo hiểm. Nhưng thử thách luôn luôn có nét hấp dẫn của riêng nó, bởi sau nó là tấm huy chương đầy vinh quang để tôn vinh người chiến thắng. Như vậy, tất cả những gì chúng ta cần để đối phó với nỗi sợ hãi đó là biết cân bằng chúng.
Bạn có còn nhớ lần đầu tiên tập đi xe đạp? Có phải bạn đã rất lo lắng bởi viễn cảnh sẽ bị ngã đau? Nhưng rồi niềm khát khao được chứng tỏ bản thân đã lấn át nỗi lo ấy. Thế là bạn cũng như tôi - chúng ta cố gắng miệt mài tập luyện hàng ngày cho đến khi niềm hạnh phúc hoàn toàn lấn át nỗi sợ hãi.
Trong các mối quan hệ hàng ngày, chúng ta cũng hay sợ mình phải thất vọng trước những điều có khi là rất nhỏ nhặt; khiến ta không dám thể hiện tình thân bằng những nụ cười thân ái, ngại bắt chuyện hay hỏi thăm,... Một phần nỗi sợ đó là do chúng ta không luyện tập cách biểu lộ chúng hàng ngày. Như bạn đã thấy đấy, khi tập lái xe đạp một mình, nỗi sợ hãi sẽ dần biến mất; giờ đây, nếu chúng ta luyện tập cởi mở với nhau thì nó cũng sẽ trở thành một thói quen.
Tình yêu đòi hỏi chúng ta phải vượt qua nỗi sợ hãi để tiến đến gần nhau và chủ động trao cho người ấy tấm lòng của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét