"Hạnh phúc là khoảng cách giữa những thời kỳ bất hạnh" - Don Marquis
Hầu hết những tổn thương của chúng ta xuất phát từ những mất mát, thất bại, từ sự đổ vỡ của những mối quan hệ, tình trạng tài chính suy sụp hay sự tan vỡ của tình bạn.
Không ai sống trong cuộc đời này mà chưa bao giờ trải qua những thời kỳ khó khăn như thế. Gần như chúng ta chẳng có cách nào có thể tránh khỏi, bởi chúng đã là một phần thực tế đương nhiên của cuộc sống.
Những tổn thương và mất mát luôn ảnh hưởng đến sự thăng bằng, gây nên những xáo trộn và thay đổi không mong muốn trong cuộc sống của chúng ta. Thông thường, phản ứng đầu tiên của chúng ta là thương xót cho chính bản thân, sẵn sàng đổ lỗi cho một ai đó, một sự cố nào đó để xoa dịu sĩ diện của mình. Ta buộc tội Thượng Đế, xã hội, thậm chí cả những người ta yêu thương vì đã để niềm đau to lớn đến với chúng ta. Nhưng chỉ khi nhận lấy trách nhiệm khắc phục những thương tổn của chính mình, chúng ta mới có thể xoa dịu nỗi đau và khám phá rõ hơn những ngóc ngách của tâm hồn mình.
Sau những đau thương, để quay trở lại được cuộc sống như cũ thật không phải là một điều dễ dàng. Phải mất khá nhiều thời gian, chúng ta mới có thể thích nghi và nguôi dần với vết thương đau đớn trong lòng. Nhưng dẫu ta có đau thương và khó khăn đến mấy, thì cuộc sống này vẫn tiếp diễn hàng ngày.
Đừng để niềm đau đánh gục chúng ta, biến chúng ta thành những kẻ thua cuộc đáng thương. Hãy dũng cảm lên để tiếp tục sống, hãy vững tin để tìm lại được niềm vui trong đời. Rồi cũng sẽ đến lúc những nỗi đau lắng dịu, sự đau buồn biến đi, những vết thương được hàn gắn. Khi đó, ta sẽ khám phá ra một chân lý kỳ diệu: những gì còn lại sau tất cả những mất mát và đổ vỡ chính là thứ có giá trị nhất mà ta sở hữu – đó chính là cuộc sống.
Hầu hết những tổn thương của chúng ta xuất phát từ những mất mát, thất bại, từ sự đổ vỡ của những mối quan hệ, tình trạng tài chính suy sụp hay sự tan vỡ của tình bạn.
Không ai sống trong cuộc đời này mà chưa bao giờ trải qua những thời kỳ khó khăn như thế. Gần như chúng ta chẳng có cách nào có thể tránh khỏi, bởi chúng đã là một phần thực tế đương nhiên của cuộc sống.
Những tổn thương và mất mát luôn ảnh hưởng đến sự thăng bằng, gây nên những xáo trộn và thay đổi không mong muốn trong cuộc sống của chúng ta. Thông thường, phản ứng đầu tiên của chúng ta là thương xót cho chính bản thân, sẵn sàng đổ lỗi cho một ai đó, một sự cố nào đó để xoa dịu sĩ diện của mình. Ta buộc tội Thượng Đế, xã hội, thậm chí cả những người ta yêu thương vì đã để niềm đau to lớn đến với chúng ta. Nhưng chỉ khi nhận lấy trách nhiệm khắc phục những thương tổn của chính mình, chúng ta mới có thể xoa dịu nỗi đau và khám phá rõ hơn những ngóc ngách của tâm hồn mình.
Sau những đau thương, để quay trở lại được cuộc sống như cũ thật không phải là một điều dễ dàng. Phải mất khá nhiều thời gian, chúng ta mới có thể thích nghi và nguôi dần với vết thương đau đớn trong lòng. Nhưng dẫu ta có đau thương và khó khăn đến mấy, thì cuộc sống này vẫn tiếp diễn hàng ngày.
Đừng để niềm đau đánh gục chúng ta, biến chúng ta thành những kẻ thua cuộc đáng thương. Hãy dũng cảm lên để tiếp tục sống, hãy vững tin để tìm lại được niềm vui trong đời. Rồi cũng sẽ đến lúc những nỗi đau lắng dịu, sự đau buồn biến đi, những vết thương được hàn gắn. Khi đó, ta sẽ khám phá ra một chân lý kỳ diệu: những gì còn lại sau tất cả những mất mát và đổ vỡ chính là thứ có giá trị nhất mà ta sở hữu – đó chính là cuộc sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét