Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống - Chương 23
Chương 23 - Ảnh hưởng tai hại của sự mệt mỏi
Chắc bạn tự hỏi sao tôi lại đề cập đến vấn đề chống mệt mỏi trong chương
nói đến chống ưu phiền. Tôi xin trả lời rằng mệt mỏi sẽ gây ra những
ưu phiền, hay nói cho đúng, ít ra cũng làm bạn mất mọi lợi khí để chống
lại những nỗi buồn lo.
Bất cứ một sinh viên y khoa nào cũng có thể cho
bạn biết rằng sự mệt mỏi sẽ giảm sức kháng cự của thân thể trước sự
thay đổi của thời tiết và trước một số bệnh khác nữa. Bác sĩ về khoa
thần kinh nào cũng phải công nhận rằng sự mệt mỏi sẽ giảm sức chịu đựng
của bạn khi bị xúc động, sợ hãi hay ưu tư. Vậy ta có thể kết luận:
ngăn ngừa mệt mỏi tức là ngăn ngừa ưu phiền.
Muốn tránh sự mệt mỏi và những nỗi ưu phiền, ta phải biết tịnh dưỡng ngay khi thấy mình sắp mệt.
Tại sao lại cần thiết thế? Bởi vì mệt mỏi đến với ta mau lẹ lạ thường.
Quân đội Hoa kỳ đã thí nghiệm nhiều lần và nhận thấy rằng ngay những
người trẻ và bền sức sau nhiều năm huấn luyện quân sự, đi xa hơn và dai
hơn, nếu mỗi giờ được đặt xuống đất những khí cụ mang theo để nghỉ 10
phút. Quân đội Hoa Kỳ đã áp dụng quy tắc này. Trái tim của bạn cũng thông
minh, chẳng kém gì quân lực Hoa Kỳ. Mỗi ngày tim bạn bơm vào các hồng
quyết quản một số máu tổng cộng có thể chứa đầy một thùng nước to bằng
một toa xe lửa. Năng lực xuất ra để làm việc này trong hai mươi bốn
tiếng đồng hồ, có thể dùng để nhấc hai mươi tấn than đá lên cao 90
phân. Cứ theo đà đó, tim bạn tìm một công việc kinh khủng như vậy trong
năm, sáu, chín mươi năm cũng có khi. Thử hỏi trái tim kia làm thế nào
để chịu nổi? Bác sĩ Walter Cannon tại Y khoa Đại học đường Harward đã
giải thích rằng: "Phần nhiều, ai cũng tưởng tim người ta làm việc không
ngừng. Thật ra nó có nghỉ trong một khoảng khắc mỗi lúc bóp vào. Khi
trái tim đập đều 70 cái trong một phút, thật ra chỉ trong một ngày,
người ta sẽ được một số giờ là mười lăm".
Trong thế giới chiến tranh lần thứ hai, ông Winston Churrchil, hồi đó
đã 70 tuổi, vẫn làm việc 16 giờ một ngày. Cứ thế trong năm năm, ông
điều động máy chiến tranh khổng lồ của Anh quốc. Quả là một kỷ lục ít
nhất và lạ lùng. Thử hỏi ông có bí quyết gì? Mỗi sáng ông nằm trên
giường mà làm việc cho đến 11 giờ, hoặc đọc các bản tường trình, huấn
lệnh, hoặc hội nghị về những vấn đề tối quan trọng. Điểm tâm xong, ông
lại đi ngủ chừng một tiếng. Chiều đến lại ngủ hai tiếng trước khi ăn
bữa tối. ông không mệt mỏi mới nghỉ ngơi, bao giờ cũng biết trước lúc
nào sắp mệt để tự bắt ông đi nằm nghỉ. Nhờ vậy, ông có thể làm việc đến
nửa đêm.
Ông già John D.Rockefeller, con người kỳ khôi này đã nêu ra hai kỷ lục
bất thường: ông đã gây được mọt gia tài khổng lồ, vô tiền khoáng hậu
trong lịch sử Hoa kỳ và điều đáng chú ý là ông sống 89 tuổi. Ông làm
thế nào để sống lâu như vậy? Trước hết, cố nhiên là ông thừa hưởng của
tổ tiên sự trường thọ cũng như những người khác thừa hưởng một đặc điểm
về thể chất của ông cha. Nhưng cũng tại ông tập được thói quen mỗi
buổi trưa nghỉ nửa giờ tại ngay buồng giấy. Ông nằm ngủ trên chiếc
giường con cũ kỹ. Dầu đến Tổng thống Hoa Kỳ cũng không thể bắt ông dậy
để nghe điện thoại ông đã "nằm quay ra ngáy".
Trong cuốn "Tội gì mà chịu mệt", tác giả Daniel Josselyn có viết rằng:
"Nghỉ ngơi không có nghĩa là không được làm gì. Nghỉ tức là thu hồi lại
sức lực của mình" . Ngủ năm phút cũng có thể làm con người tránh mệt
mỏi. Tôi biết cách giữ sức của bà Eleanor Rooselt khi bà có một chương
trình hằng ngày nặng nhọc, suốt mười hai năm ở toà Bạch ốc. Bà cho tôi
hay rằng trước mỗi buổi dạ hội chính thức, trước mọi cuộc hội nghị, bà
ngồi nhắm mắt ở ghế bành để dưỡng tâm thần trong hai mươi phút.
Theo ông Edison, sở dĩ ông có một năng lực dồi dào và sức chịu đựng bền bỉ là nhờ thói quen ngủ được liền mỗi khi buồn ngủ.
Tôi cũng có phỏng ván ông Henri Ford, mấy bữa trước ngày ông ăn lễ bát
tuần. Khi thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, vì nét mặt hồng hào tươi tốt và cử
động lanh lẹ của ông, ông bảo: "Tôi còn tráng kiện như thế này chính
vì không bao giờ tôi đứng khi có thể ngồi được và không bao giờ ngồi
khi có thể nằm được".
Tôi cũng đã khuyên một nhà sản xuất phim ở kinh đô chiếu bóng Hoolywood
áp dụng phương pháp này. Ông ta tên là Jack Chertock và là một trong
những người nổi danh nhất trong kỹ nghệ chiếu bóng Hoa Kỳ. Ngày tôi gặp
ông, ông đang điều khiển ban phụ trách sản xuất những phim thời sự của
hãng Metro Goldwyn Mayer. Ông trông già sọp, tuy đã uống đủ mọi thứ
thuốc bổ. Tôi khuyên ông nên mỗi ngày bỏ ra chút thì giờ để nghỉ
ngơi. Rồi chẳng để ông viện cớ công việc bận bịu, tôi khuyên ông chỉ
việc nằm nghỉ trên ghế tựa tại văn phòng trong những cuộc hội nghị
hằng ngày với những nhà dàn cảnh.
Lần thứ nhì gặp nhau, sau đó hai năm, ông vui vẻ nói: "Thật là một phép
lạ, ông bạn ạ. Chính thầy thuốc của tôi cũng công nhận như vậy. Trước
kia tôi hay ngồi thẳng tắp trên ghế, hết sức chú trọng thảo luận về các
đề mục của những cuốn phim thời sự. Nhưng nay, tôi nằm dài trên ghế mà
chủ toạ các cuộc hội họp này ... Đã 20 năm, tôi chưa bao giờ thấy khỏe
mạnh như bây giờ. tôi làm việc thêm đến hơn hai giờ mỗi ngày, vậy mà
chẳng hề thấy mệt bao giờ cả".
Bạn có thể nói rằng trường hợp của bạn khác, làm sao áp dụng được những
cách kia. Lẽ cố nhiên, nếu bạn là một thư ký đánh máy, bạn không thể
ngủ ở nơi làm việc như Edison, nếu bạn là thư ký cối kế, bạn không thể
vừa nằm vừa trình bày cùng ông chủ một vấn đề tài chính. Nhưng khi về
nhà để ăn cơm trưa, bạn có thể nghỉ mười phút sau khi dùng bữa. Đại
tướng Marshall cũng vẫn theo phương pháp đó, trong thời đại chiến, khi
ông làm Tổng tư lệnh quân đội Hoa kỳ. Trái lại, nếu bạn đã hơn năm mươi
tuổi và cho rằng mình phải gấp rút làm việc không thể phí phạm thời
giờ mà nghỉ , thì tôi chỉ còn cách khuyên bạn một điều: bạn mau đi bảo
hiểm sinh mệnh tại vài ba hãng và cố đóng những món tiền thật cao. Vì
sống trong những điều kiện đó chóng chết lắm, mà tiền thuê đòn lại đắt
đỏ; ấy là chưa nói đến trường hợp bà nhà cần phải lãnh khoản tiền bồi
thường của hãng bảo hiểm để kiếm ông chồng khác trẻ hơn bạn!
Nếu vì cớ này mà bạn không có thể nằm nghỉ vài phút sau bữa cơm trưa,
ít ra bạn cũng phải có thì giờ để nằm nghỉ một giờ trước bữa cơm tối.
Như vậy còn hiệu nghiệm gấp ngàn lần uống lu rượu khai vị, vừa lại rẻ
tiền hơn. Mỗi ngày ngủ một giờ vào lúc 5, 6 hay 7 giờ, tức là bạn đã
tăng thêm 60 phút cho đời sống hoạt động của bạn hay nói cho rõ, bạn đã
kéo dài thời gian bạn thức trong một ngày. Tại sao vậy? Bởi vì ngủ một
giờ trước khi ăn cơm tối và sáu giờ trong một đêm - tổng cộng là bảy
giờ - làm cho bạn khoẻ khoắn hơn là ngủ tám giờ mỗi đêm.
Người thợ làm việc bằng tay chân sẽ tăng hiệu quả nếu người đó được
nghỉ tay nhiều hơn. Frederick Taylor đã chứng tỏ sự kiện đó hồi ông
nghiên cứu cách tổ chức công việc trong những nhà máy luyện thép ở
Bethlehem. Ông nhận thấy trung bình mỗi người thợ có thể đổ vào một
ngày, nhưng trưa đến họ đã mệt nhoài. Sau khi nghiên cứu những yếu tố
gây ra sự mệt mỏi nầy ông tuyên bố rằng mỗi người có thể đổ không phải
chỉ 12 tấn rưỡi mà 47 tấn, nghĩa là gấp bốn lần, mà lại không mệt nữa!
Ông Taylor chọn một chú thợ tên Schmidt ra thí nghiệm và yêu cầu y làm
việc theo lời chỉ dẫn của một người do thời khắc. Người nầy không rời y
một bước, mắt luôn nhìn vào thời biểu mà ra lệnh: "Nhặt một thỏi gang
và đi... Ngồi xuống và nghỉ....Đi... nghỉ".
Kết quả chú Schmid mỗi ngày chuyển vận một cách dễ dàng 47 tấn gang,
trong khi đó các đồng nghiệp của chú khó nhọc mới chuyển vận được 12
tấn rưỡi. Trong ba năm ông Taylor ở Bethlehem, chú thợ Schmidt mỗi ngày
đều như vậy mà không mệt mỏi, vì chú nghỉ trước khi mệt, Tính mỗi giờ,
chú làm việc có 26 phút và nghỉ 34 phút, nghĩa là nghỉ nhiều hơn làm
việc. Vậy mà chú lại làm nhiều việc gấp bốn người khác. Chắc bạn cho là
một câu chuyện phiếm? Nếu bạn muốn chắc chắn hãy dở trang 41 - 42 của
cuốn "Những nguyên tắc tổ chức sự làm việc theo khoa học" mà đọc những
lời tác giả, Frederick WWinslow Taylor.
Nói tóm lại: bắt chước những quân nhân Hoa Kỳ mà thường nghỉ ngơi; lấy
trái tim bạn làm gương; nghỉ trước khi mệt tức là kéo dài quãng thời
gian bạn thức, mỗi ngày thêm một giờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét